Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2011

NỖI ĐAU MẤT CHÚA

NỖI ĐAU MẤT CHÚA


Đời người sống giữa bến mê,
Tình yêu trần thế tái tê tủi sầu.
Ngọt ngào cay đắng theo hầu,
Con tim khờ dại lo âu đêm về.

Đêm nay nhìn ánh trăng thề,
Nỗi đau mất Chúa, ê chề tâm tôi.
Rong chơi vui sướng gọi mời,
Bỏ quên tình Chúa để rồi ngẫn ngơ.

Đêm thanh mới thấy bơ vơ,
Cúi đầu thầm lặng con thơ rã rời.
Thấm đau tình Chúa xa rời,
Say mê tình thú ngày đời chóng qua.

Trời cao biền rộng bao la,
Mối tình thiên thánh cho ta vào đời.
Con tim rung động gọi mời,
Lương tâm lên tiếng để rồi hồi tâm.

Loài người hơn thú cái tâm,
Biết yêu cảnh đẹp âm thanh dịu hiền.
Dòng đời trôi chảy triền miên,
Ta như khờ dại nỗi niềm vong ân.

Tỉnh đi kẻo phải đeo mang,
Hư tâm mất Chúa, chóng tàn ngày qua.
Những ngày sống với quỷ ma,
Bỏ quên, hất hủi người Cha nhân hiền.

Ánh mắt Chúa, mãi dịu hiền,
Nhìn ta say đắm triền miên không rời.
Tủi sầu hối hận gọi mời,
Đừng đi xa nữa,con ơi! Cha chờ.

GIÊ-SU nhà tạm suối mơ,
Bước vào cung thánh con thơ an bình.
Cho Thầy một chút si tình,
Rung rinh ánh mắt, cái nhìn con tim.

Thành tâm ta quyết đi tìm,
Hiệp dâng THÁNH LỄ chung tình con ngoan.
Ngã vào lòng Chúa hân hoan,
Ôm ghì lấy Chúa hồi loan tình Ngài.

NAM GIAO

0 nhận xét:

Đăng nhận xét